Chúng ta đang sống trong tháng mà toàn thể
Giáo Hội dành riêng để tôn kính Thánh Giuse trong Năm Thánh đặc biệt về Thánh
Giuse, đã được Đức Thánh Cha Phanxicô công bố vào ngày 08-12-2020, để kỷ niệm
150 năm ngày Đức Thánh Cha Piô IX tuyên bố Thánh Giuse là Đấng bảo trợ Giáo Hội
Công Giáo (08-12-1870).
Tông thư Trái tim của người Cha được Đức Thánh Cha viết trong bối cảnh đại dịch
Covid-19 đã và đang lan tràn. Theo ngài, đại dịch giúp nhân loại hiểu được tầm
quan trọng của những con người vì công ích, những người xa ánh đèn sân khấu,
kiên nhẫn mỗi ngày, nuôi dưỡng hy vọng và lan toả sự đồng trách nhiệm. Chúng ta
có thể tìm thấy nơi thánh Giuse, “một người không được chú ý, người hiện diện
hàng ngày, kín đáo và âm thầm, người chuyển cầu, là sự nâng đỡ và hướng dẫn
trong những lúc khó khăn”. Thánh nhân nhắc chúng ta rằng: những người dường như
“giữ vai trò phụ”, âm thầm, lại là “những vai chính không thể so sánh trong lịch
sử cứu độ”.
Trong Tông thư, điểm đầu tiên Đức Thánh Cha miêu tả về thánh Giuse đó là thánh nhân là người cha được các tín hữu yêu quý, vì ngài đã thể hiện một cách cụ thể tình phụ tử của mình "khi dâng cuộc đời mình làm của lễ trong tình yêu phục vụ Đấng Cứu Thế".
Thánh Giuse là người cha vâng lời Thiên
Chúa; bằng sự vâng phục, ngài đã phục vụ, bảo vệ Mẹ Maria và Chúa Giêsu trong
cương vị người chủ gia đình và dạy Con của ngài “thi hành ý Chúa Cha”.
Đức Thánh Cha cũng miêu tả thánh Giuse là một
người cha can đảm sáng tạo, “biết cách biến vấn đề thành cơ hội bằng cách luôn
đặt niềm tin vào Chúa Quan Phòng lên hàng đầu”. Thánh nhân phải đối mặt với
"những vấn đề cụ thể" của gia đình mình, giống hệt như những gia đình
khác trên thế giới, đặc biệt là những người di cư.
Trong tất cả bốn sách Tin Mừng, Chúa Giêsu
đều được gọi là “con của ông Giuse”.[1] Hai tác giả Tin Mừng là thánh Mátthêu
và thánh Luca cho dù kể rất ít, nhưng đã làm nổi bật dung mạo của thánh Giuse,
đủ để cho thấy ngài là người cha như thế nào và cho thấy sứ mạng mà Chúa Quan
Phòng đã ủy thác cho ngài.
Thánh Giuse được nhắc đến 12 lần trong Tin
Mừng, nhưng chỉ nhắc cách gián tiếp như một người ở bên cạnh Đức Mẹ và Chúa
Giêsu. Đặc biệt, Tin Mừng không nhắc đến một câu nói nào của Thánh Giuse, và tất
cả những gì liên quan đến thánh Giuse chỉ là hành động. Ngài được nhận biết như
một người sống thầm lặng, trung tín, khiêm tốn và kiên định. Với những đặc điểm
này, chúng ta có thể thấy nét nổi bật trong cuộc đời Thánh Giuse là sự thầm lặng,
trung tín và nhạy bén với thánh ý Chúa. Ngài thinh lặng để lắng nghe tiếng Chúa
và mau mắn làm những điều Chúa dạy. Tông huấn Redemptoris Custos, Đấng gìn giữ
Chúa Cứu Thế, đã nói về Thánh Giuse như sau: “Sự thầm lặng của Thánh Giuse lan
tỏa đến công việc thợ mộc của Người trong ngôi nhà Nazareth và cũng cho thấy con
người nội tâm của Người. Các sách Tin Mừng chỉ nói tới những gì Thánh Giuse
làm, điều này giúp chúng ta khám phá được trong những hành động, luôn thấm nhuần
sự thinh lặng của một Người có tâm hồn chiêm niệm sâu xa…và từ đời sống nội tâm
đó, Người có được những quyết định mạnh mẽ và mau mắn vâng theo chương trình của
Thiên Chúa”[2].
Cuộc đời thánh Giuse là cuộc lữ hành. Ngài
đi từ Nazareth về Bethlem để khai hộ khẩu. Ngài đi từ Do thái sang Ai cập để
đem Chúa Giêsu trốn Herode tìm giết. Người đi từ Ai cập trở lại Do thái khi
Herode băng hà. Lữ hành là người sẵn
sàng lên đường, không gắn bó vào nơi chốn nào. Thư Roma đã so sánh thánh Giuse
với tổ phụ Abraham. Abraham là người lữ hành của Chúa. Chúa mời gọi và ngài sẵn
sàng từ bỏ tất cả để lên đường đi đến nơi Chúa chỉ, đến miền Đất Hứa. Ngài đi
không ngừng, ngài chỉ ngừng đi khi lên trời. Người lữ hành như vậy phải có đức
tin lớn lao.
Thánh Giuse đã tuyệt đối tin vào lời Chúa.
Nên ngài tin cả những điều khó tin nhất. Làm sao người trinh nữ có thể sinh
con? Làm sao con bác thợ mộc có thể lên ngôi thừa kế ngai vàng vua David? Nhưng
ngài vững tin vào lời Chúa, nên mau mắn thi hành lệnh Chúa truyền. Tin cả lời
Chúa dạy trong giấc ngủ. Vì thế ngài có lòng phó thác vô biên.
Ngài toan tính ra đi trong buồn khổ vì bạn
mình có thai mà chẳng biết xuất xứ. Ngài ra đi trong lo âu vì bạo vương Herode
đang tìm Hài nhi để tiêu diệt với trọn niềm phó thác vô biên, mọi sự là của
Chúa, mọi việc không ngoài thánh ý Chúa. Tất cả nằm trong bàn tay Chúa Quan
Phòng. Ngài chẳng làm gì khác hơn là để Chúa làm việc. Ngài phó thác mọi việc
trong tay Chúa.
Thánh Giuse xưa đã đi trong đêm đen, nhưng
đã tìm được ánh sáng Lời Chúa, đã có ngọn đèn đức tin soi đường. Mừng kính
thánh nhân hôm nay, mỗi người chúng ta được mời gọi noi gương Ngài trong việc
trung tín sống ơn gọi của mình và âm thầm tận tụy trong các sứ vụ được trao với
trọn niềm phó thác. Nguyện xin thánh nhân thương nâng đỡ chở che, để dù đi giữa
đêm tối dày đặc và phong ba bão táp dập vùi, chúng ta vẫn luôn biết hướng về
quê trời và đi đến nơi bình an.
Nt: M. Ripsimina Bùi Thị Liễu,
FMSR
[1] Lc 4,22; Ga 6,42;
Mt 13,55; Mc 6,3.
[2]ĐTC Gioan Phaolô
II, Tông huấn Đấng gìn giữ Chúa Cứu Thế, số 25 và 26
Nhận xét
Đăng nhận xét