Đừng bao giờ nói lên lời
tạm biệt,
Nếu
ta thấy vẫn muốn còn cố gắng,
Dù
nhỏ nhoi giữa nhịp đời khoảng lặng,
Vẫn
thắp lên khởi dấu bước chân đi.
Đừng
bao giờ bỏ cuộc lại cho vì,
Nếu
ta thấy vẫn muốn còn tiếp tục,
Nơi
khoảng mờ vẫn có thể hạnh phúc,
Sẽ
rõ dần với năm tháng ngày sau.
Đừng bao giờ nói cuộc đời không đau,
Không
còn thấy muốn yêu một ai nữa,
Vì
biết đâu một ánh nhìn chan chứa,
Bỗng
chốc lại tìm níu giữ chân ta.
Đừng
bao giờ cố giành lấy người xa,
Hay
những thứ không thuộc về ta với,
Nợ
cuộc đời hay trả lại cho đời,
Như
mây trời hãy để gió cuốn đi.
Đừng
bao giờ tìm từ chối những gì,
Khi
bản thân xứng đáng niềm được hưởng,
Hãy
trân trọng, đón nhận với tình thương,
Cùng
bao dung cho khung trời rộng mãi.
Đừng
bao giờ lãng phí cuộc đời dài,
Để
ghét ghen hay thù hằn kẻ khác,
Vì
cuộc đời cần lắm người chững chạc,
Với
yêu thương còn chưa đủ đầy vơi.
Đừng
bao giờ mãi đứng đó nhìn trời,
Quên
rằng ta chỉ một lần để sống.
Đừng
bao giờ giữa tình người vang động,
Ta
vội qua như lãng khách vô tình.
13
June 2021
Tâm
Gia
Nhận xét
Đăng nhận xét